CHƯƠNG 3
Cha Bạch Lãng Ngữ ở
góc tường sùi bọt mép, nương hắn ở trên bàn đảo mắt, bạch phủ bọn người hầu đều
đang tìm giếng nước rửa mặt.
"Cha, ta sẽ
phụ trách." Bạch Lãng Ngữ nói với cha hắn như vậy, mặc cho toàn bộ phủ gà
bay chó sủa mình cũng còn rất an nhàn thưởng thức trà thơm.
Trong vòng tay hắn
ta chưa hóa hình người buồn cười nhìn Bạch Hựu Bạch (tên cha hắn) phản ứng, quả
nhiên vẫn là Bạch Lãng Ngữ nói rất đúng, muốn ta trước đừng hoá thành hình người
xuất hiện, nếu không về sau không dễ dọn tàn cục, vẫn nên trước hết thuyết phục
cha nương hắn nói tiếp.
"Ngươi nói,
ngươi coi trọng luyến đồng, vui đùa một chút cũng được, lại còn vọng tưởng cưới
hắn vào cửa, trăm ngàn năm qua ai từng có tiền lệ này." Bạch Hựu Bạch dùng
tay áo lau sạch bọt mép nói.
Bạch Lãng Ngữ ánh
mắt ôn hoà biến đổi, sát khí nặng nề quét tới, "Ta đã nói rồi, hắn không
phải luyến đồng."
"Không phải
luyến đồng là cái gì, ngươi thật là khiến người toàn kinh thành nhìn chuyện cười
của bạch gia." Bạch mẫu ánh mắt còn chưa khôi phục.
"Chết tiệt, hắn
là vợ ta, là con dâu của các ngươi." Bạch Lãng Ngữ tay ôm ta chặt một
chút.
"Nói chung,
không cho." Bạch Hựu Bạch không chút yếu thế.
Bạch Lãng Ngữ dứt
khoát không để ý tới cha nương hắn, ôm ta đi về phòng mình.
Thật ra này cần
gì, ta thở dài một hơi.
"Tiểu bạch,
" hắn kinh ngạc nói, "Vốn dĩ ngươi rất thất vọng."
"Cũng tốt,
không làm vợ ngươi cũng không thể ở bên cạnh ngươi sao."
"Nhưng mà,
" hắn ủy khuất nói, "Ta nghĩ ngươi quang minh chính đại ở bên cạnh
ta." Ta hơi cảm động một chút, kết quả lại nghe đến hắn nói, "Như vậy
làm lúc nào đều có thể." Chết tiệt, trong đầu của hắn đều là những nội
dung đồi truỵ gì a. . .
Vào phòng, hắn
đóng cửa lại, ta hoá thành hình người, hắn lập tức tiến lên hôn ta, mãi đến ta
hô hấp đều khó khăn mới rời môi ta.
Đột nhiên lại hiểu
ra nói, "Đúng rồi, ta suýt nữa quên mất, tiểu bạch ngươi là hồ ly tinh
a."
Ta áo quần không
chỉnh tề gật đầu, hắn đến cùng muốn nói gì.
"Vậy ngươi
không phải có thể biến thật nhiều loại dáng vẻ." Hắn hưng phấn nói, tuy rằng
ngón tay còn dao động trên người ta.
"A." Ta
gật đầu.
Nụ hôn của hắn rơi
vào trên cổ ta, trước ngực, càng từng tấc từng tấc di chuyển xuống dưới, hại ta
chỉ lo thưởng thức cảm giác môi hắn mang đến, quên mất suy nghĩ hắn muốn ta làm
gì.
"Tiểu bạch,
" giữa mịt mờ, ta nghe hắn nói với ta, "Biến nữ nhân đến xem
đi."
Ta đột nhiên tỉnh
táo, "Ngươi không thích ta là đực?"
"Không phải",
hắn cởi ra áo ta, thưởng thức cơ thể của ta "Bất luận ngươi là nam nữ ta đều
thích, chỉ là nếu ngươi có thể biến nữ nhân dỗ dành cha mẹ ta cùng những người
đời kia, chỉ ở trước mặt ta lộ chân thân, liền rất dễ làm."
Trong lòng ta ngọt
ngào, nếu thật như hắn nói yêu ta, biến nữ nhân thì thế nào, nhưng mà không có
thời gian suy tư, bởi vì không đợi ta trả lời có thể, hắn liền ngậm vào điểm mẫn
cảm của ta, dùng đầu lưỡi liếm dục vọng sưng lên của ta, tay càng thuần thục
rút đi trường sam vướng víu của ta, khẽ bóp đầu nhũ đã sớm dựng thẳng, bỗng chốc,
mang ta tiến vào cao trào màu trắng.
"A."
Không cẩn thận, đem vật chứng cao trào lưu tại trong miệng hắn, ta xấu hổ đỏ mặt,
hảo tâm muốn giúp hắn lau đi, hắn lại cười ma mãnh, một ngụm hôn đến, hại ta
cùng hắn cùng nhau nuốt chất nhầy của mình.
"Ăn ngon
không?" Thật là cái gì lời lẽ dâm tà hắn đều nói ra.
Ta lắc đầu.
"Đó chính là
ngươi không biết ăn, chẳng qua ta liền không nhất định, tiểu bạch đồ đệ, ngươi
biết phải làm sao." Ngón tay của hắn câu viền môi ta, ta chậm chạp dư vị
khoái cảm vừa rồi chỉ đành gật đầu.
Nhất thời, trong
phòng bạch phủ đại thiếu gia cảnh xuân vô hạn, nhưng là thế giới ngoài phòng,
liền có chút loạn.
Qua vài ngày, Bạch
Lãng Ngữ mang theo ta hóa làm thân nữ nhi quay về phủ, ta lại tận mắt trông thấy
trong phủ nam máu mũi không ngừng, nữ tìm giếng nhảy xuống nước, đợi cho đi vào
căn phòng Bạch Hựu Bạch cùng vợ hắn, kia mới gọi mờ mắt, Bạch Hựu Bạch trực tiếp
nhảy lên bàn đảo mắt, vợ hắn ngược lại tìm góc sùi bọt mép.
Bạch Lãng Ngữ còn
bối rối thế nào rõ ràng muốn nữ nhân làm vợ đột nhiên lại biến thành như vậy,
cha hắn nói, "Cực kỳ hưng phấn cực kỳ hưng phấn. . ."
Lúc này mới thu trận.
Không lâu sau, Bạch
Hựu Bạch quyết định mở tiệc chiêu đãi thành vương gia làm Bạch Lãng Ngữ chủ
hôn.
Đến lúc đó nhất định
sẽ thanh thế lớn, người nửa kinh thành cũng phải chen vào bạch phủ, liền vì thấy
phong thái của ta, kẻ mê hoặc đệ nhất mỹ nam tử kinh thành "Ngân hồ lãng
ngữ".
"Đừng quên
mang theo chồn bạc cũng cùng đến." Bạch Hựu Bạch dặn Bạch Lãng Ngữ.
Lần này mờ mắt,
tuy nói có thể biến ra chồn bạc, nhưng không phải linh tính thật sự liền khác
biệt a. Ta đột nhiên nhớ tới ta còn có tiểu sư đệ, không bằng gọi hắn đến giả
trang ta, dù sao quanh năm suốt tháng ở trên núi cũng là cực kì không thú vị.
Bạch Lãng Ngữ lập
tức tán thưởng, ta xem hắn cũng là kẻ nhàm chán quanh năm, rất muốn xem một
chút yêu tinh khác phải chăng đẹp như ta.
Lòng ta có chút khổ
sở, nếu là Bạch Lãng Ngữ phát hiện tiểu sư đệ còn đẹp hơn ta, có thể hay không
không cần mỗi ngày cùng ta luyện "Pháp thuật" ni, kia rất khó chịu a,
hiện tại ta, đã bị Bạch Lãng Ngữ bồi dưỡng một ngày không luyện liền trống rỗng
muốn chết.
Bạch Lãng Ngữ như
là nhìn thấu khổ sở của ta, lúc ấy liền ôm eo ta, thì thầm với ta, "Dù sao
ngươi đều là vợ ta, chuyện cả đời, ta chỉ có một người vợ là ngươi."
Lời lẽ thật an
tâm, ta đương nhiên cũng chịu tin hắn, ai kêu đã là người của hắn rồi ni.
Hiện tại chỉ chờ sư
đệ đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét